宿 sù 横 héng 山 shān - - 赵 zhào 汝 rǔ 燧 suì
颇 pō 厌 yàn 东 dōng 征 zhēng 道 dào 路 lù 长 cháng , , 回 huí 头 tóu 十 shí 日 rì 离 lí 乡 xiāng 邦 bāng 。 。
扫 sǎo 愁 chóu 酌 zhuó 酒 jiǔ 虽 suī 云 yún 独 dú , , 照 zhào 影 yǐng 挑 tiǎo 灯 dēng 却 què 暂 zàn 双 shuāng 。 。
打 dǎ 并 bìng 馀 yú 花 huā 风 fēng 动 dòng 地 dì , , 迁 qiān 延 yán 残 cán 夜 yè 月 yuè 留 liú 窗 chuāng 。 。
店 diàn 鸡 jī 已 yǐ 唱 chàng 催 cuī 人 rén 起 qǐ , , 更 gēng 听 tīng 疏 shū 钟 zhōng 隔 gé 水 shuǐ 撞 zhuàng 。 。
宿横山。宋代。赵汝燧。颇厌东征道路长,回头十日离乡邦。 扫愁酌酒虽云独,照影挑灯却暂双。 打并馀花风动地,迁延残夜月留窗。 店鸡已唱催人起,更听疏钟隔水撞。