暮 mù 春 chūn 东 dōng 阳 yáng 道 dào 中 zhōng 寄 jì 乡 xiāng 里 lǐ 弟 dì 兄 xiōng - - 赵 zhào 鼎 dǐng 臣 chén
天 tiān 末 mò 题 tí 诗 shī 望 wàng 故 gù 乡 xiāng , , 碧 bì 云 yún 烟 yān 树 shù 两 liǎng 茫 máng 茫 máng 。 。
青 qīng 山 shān 九 jiǔ 折 zhé 屡 lǚ 回 huí 首 shǒu , , 杜 dù 宇 yǔ 一 yī 声 shēng 还 hái 断 duàn 肠 cháng 。 。
别 bié 后 hòu 已 yǐ 成 chéng 千 qiān 万 wàn 恨 hèn , , 书 shū 来 lái 不 bù 寄 jì 两 liǎng 三 sān 行 xíng 。 。
江 jiāng 南 nán 春 chūn 尽 jǐn 频 pín 相 xiāng 忆 yì , , 为 wèi 有 yǒu 杨 yáng 梅 méi 欲 yù 共 gòng 尝 cháng 。 。
暮春东阳道中寄乡里弟兄。宋代。赵鼎臣。天末题诗望故乡,碧云烟树两茫茫。 青山九折屡回首,杜宇一声还断肠。 别后已成千万恨,书来不寄两三行。 江南春尽频相忆,为有杨梅欲共尝。