唐 táng 康 kāng 功 gōng 挽 wǎn 诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 赵 zhào 鼎 dǐng 臣 chén
意 yì 气 qì 闻 wén 他 tā 日 rì , , 声 shēng 名 míng 盖 gài 此 cǐ 邦 bāng 。 。
胆 dǎn 令 lìng 奸 jiān 吏 lì 破 pò , , 心 xīn 使 shǐ 壮 zhuàng 夫 fū 降 jiàng 。 。
顿 dùn 失 shī 歆 xīn 龙 lóng 一 yī , , 仍 réng 存 cún 贾 jiǎ 虎 hǔ 双 shuāng 。 。
风 fēng 流 liú 嗟 jiē 已 yǐ 矣 yǐ , , 洒 sǎ 泪 lèi 向 xiàng 秋 qiū 江 jiāng 。 。
唐康功挽诗二首 其二。宋代。赵鼎臣。意气闻他日,声名盖此邦。 胆令奸吏破,心使壮夫降。 顿失歆龙一,仍存贾虎双。 风流嗟已矣,洒泪向秋江。