适 shì 趣 qù - - 赵 zhào 崇 chóng 嶓 bō
赋 fù 资 zī 在 zài 山 shān 林 lín , , 适 shì 趣 qù 非 fēi 任 rèn 放 fàng 。 。
乾 qián 坤 kūn 入 rù 我 wǒ 牖 yǒu , , 得 dé 此 cǐ 一 yī 昭 zhāo 旷 kuàng 。 。
雨 yǔ 露 lù 日 rì 以 yǐ 深 shēn , , 禾 hé 黍 shǔ 日 rì 以 yǐ 长 zhǎng 。 。
妻 qī 儿 ér 喜 xǐ 相 xiāng 谓 wèi , , 一 yī 饱 bǎo 知 zhī 可 kě 望 wàng 。 。
饭 fàn 蔬 shū 适 shì 我 wǒ 愿 yuàn , , 此 cǐ 意 yì 应 yīng 勿 wù 爽 shuǎng 。 。
适趣。宋代。赵崇嶓。赋资在山林,适趣非任放。 乾坤入我牖,得此一昭旷。 雨露日以深,禾黍日以长。 妻儿喜相谓,一饱知可望。 饭蔬适我愿,此意应勿爽。