偶 ǒu 得 dé 兄 xiōng 字 zì 再 zài 成 chéng 一 yī 诗 shī - - 蔡 cài 戡 kān
年 nián 来 lái 习 xí 气 qì 尚 shàng 书 shū 生 shēng , , 喜 xǐ 得 de 珠 zhū 玑 jī 箧 qiè 笥 sì 盈 yíng 。 。
不 bù 羡 xiàn 奇 qí 葩 pā 争 zhēng 妩 wǔ 媚 mèi , , 且 qiě 看 kàn 丽 lì 藻 zǎo 斗 dòu 新 xīn 清 qīng 。 。
禅 chán 心 xīn 欲 yù 向 xiàng 花 huā 前 qián 定 dìng , , 佳 jiā 句 jù 难 nán 酬 chóu 座 zuò 上 shàng 英 yīng 。 。
知 zhī 是 shì 诗 shī 人 rén 故 gù 相 xiāng 恼 nǎo , , 只 zhǐ 愁 chóu 无 wú 处 chǔ 问 wèn 家 jiā 兄 xiōng 。 。
偶得兄字再成一诗。宋代。蔡戡。年来习气尚书生,喜得珠玑箧笥盈。 不羡奇葩争妩媚,且看丽藻斗新清。 禅心欲向花前定,佳句难酬座上英。 知是诗人故相恼,只愁无处问家兄。