雪 xuě 中 zhōng 端 duān 约 yuē 相 xiāng 招 zhāo 因 yīn 以 yǐ 诗 shī 简 jiǎn 之 zhī - - 蔡 cài 戡 kān
纤 xiān 纤 xiān 暮 mù 雨 yǔ 变 biàn 飞 fēi 霙 yīng , , 夜 yè 听 tīng 敲 qiāo 窗 chuāng 泻 xiè 竹 zhú 声 shēng 。 。
柳 liǔ 絮 xù 因 yīn 风 fēng 诚 chéng 可 kě 拟 nǐ , , 梅 méi 花 huā 带 dài 月 yuè 有 yǒu 馀 yú 清 qīng 。 。
梁 liáng 园 yuán 公 gōng 子 zǐ 方 fāng 开 kāi 宴 yàn , , 姑 gū 射 yè 神 shén 人 rén 最 zuì 赋 fù 情 qíng 。 。
可 kě 笑 xiào 寒 hán 儒 rú 无 wú 秀 xiù 句 jù , , 一 yī 诗 shī 聊 liáo 欲 yù 问 wèn 前 qián 盟 méng 。 。
雪中端约相招因以诗简之。宋代。蔡戡。纤纤暮雨变飞霙,夜听敲窗泻竹声。 柳絮因风诚可拟,梅花带月有馀清。 梁园公子方开宴,姑射神人最赋情。 可笑寒儒无秀句,一诗聊欲问前盟。