奉 fèng 酬 chóu 介 jiè 卿 qīng 惜 xī 春 chūn 之 zhī 什 shén - - 蔡 cài 戡 kān
屈 qū 指 zhǐ 骎 qīn 骎 qīn 向 xiàng 六 liù 旬 xún , , 每 měi 于 yú 春 chūn 事 shì 尚 shàng 关 guān 情 qíng 。 。
病 bìng 逢 féng 时 shí 节 jié 还 hái 虚 xū 度 dù , , 老 lǎo 去 qù 光 guāng 阴 yīn 只 zhǐ 暗 àn 惊 jīng 。 。
剩 shèng 喜 xǐ 清 qīng 新 xīn 诗 shī 句 jù 好 hǎo , , 休 xiū 辞 cí 潋 liàn 滟 yàn 酒 jiǔ 杯 bēi 盈 yíng 。 。
荣 róng 枯 kū 代 dài 谢 xiè 年 nián 年 nián 事 shì , , 怪 guài 底 dǐ 莺 yīng 声 shēng 诉 sù 不 bù 平 píng 。 。
奉酬介卿惜春之什。宋代。蔡戡。屈指骎骎向六旬,每于春事尚关情。 病逢时节还虚度,老去光阴只暗惊。 剩喜清新诗句好,休辞潋滟酒杯盈。 荣枯代谢年年事,怪底莺声诉不平。