伤 shāng 景 jǐng 吟 yín - - 赵 zhào 顺 shùn 孙 sūn
门 mén 前 qián 不 bù 改 gǎi 旧 jiù 山 shān 河 hé , , 莲 lián 渚 zhǔ 愁 chóu 红 hóng 荡 dàng 碧 bì 波 bō 。 。
坠 zhuì 叶 yè 飘 piāo 花 huā 难 nán 再 zài 复 fù , , 浮 fú 云 yún 流 liú 水 shuǐ 竟 jìng 如 rú 何 hé 。 。
鱼 yú 龙 lóng 寂 jì 寞 mò 秋 qiū 江 jiāng 冷 lěng , , 鸿 hóng 雁 yàn 不 bù 来 lái 风 fēng 雨 yǔ 多 duō 。 。
穷 qióng 巷 xiàng 悄 qiǎo 然 rán 车 chē 马 mǎ 绝 jué , , 磬 qìng 声 shēng 深 shēn 戛 jiá 出 chū 烟 yān 霞 xiá 。 。
伤景吟。宋代。赵顺孙。门前不改旧山河,莲渚愁红荡碧波。 坠叶飘花难再复,浮云流水竟如何。 鱼龙寂寞秋江冷,鸿雁不来风雨多。 穷巷悄然车马绝,磬声深戛出烟霞。