次 cì 居 jū 仁 rén 韵 yùn - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
是 shì 身 shēn 如 rú 树 shù 槁 gǎo 穷 qióng 冬 dōng , , 一 yì 点 diǎn 心 xīn 华 huá 自 zì 闭 bì 封 fēng 。 。
久 jiǔ 矣 yǐ 吹 chuī 嘘 xū 存 cún 泛 fàn 爱 ài , , 偶 ǒu 于 yú 迟 chí 暮 mù 得 dé 相 xiāng 从 cóng 。 。
颇 pō 闻 wén 妙 miào 用 yòng 纵 zòng 横 héng 是 shì , , 深 shēn 愧 kuì 真 zhēn 源 yuán 左 zuǒ 右 yòu 逢 féng 。 。
白 bái 雪 xuě 黄 huáng 芽 yá 计 jì 虽 suī 下 xià , , 可 kě 能 néng 无 wú 意 yì 起 qǐ 龙 lóng 钟 zhōng 。 。
次居仁韵。宋代。刘子翚。是身如树槁穷冬,一点心华自闭封。 久矣吹嘘存泛爱,偶于迟暮得相从。 颇闻妙用纵横是,深愧真源左右逢。 白雪黄芽计虽下,可能无意起龙钟。