梅 méi 诗 shī 呈 chéng 六 liù 四 sì 叔 shū - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
一 yī 枝 zhī 新 xīn 白 bái 破 pò 长 cháng 林 lín , , 定 dìng 想 xiǎng 霜 shuāng 毫 háo 落 luò 有 yǒu 神 shén 。 。
䠥 bié ? ruò 若 yǔ 予 jiāng 将 dǐ 底 yòng 用 yóu , , 犹 kān 堪 wò 卧 hù 护 běi 北 tán 潭 chūn 春 。 。
梅诗呈六四叔。宋代。刘子翚。一枝新白破长林,定想霜毫落有神。 䠥?若予将底用,犹堪卧护北潭春。