续 xù 桃 táo 符 fú 句 jù - - 刘 liú 子 zi 寰 huán
腊 là 雪 xuě 冲 chōng 风 fēng 得 dé 快 kuài 晴 qíng , , 闲 xián 檐 yán 日 rì 暖 nuǎn 引 yǐn 经 jīng 行 xíng 。 。
旧 jiù 山 shān 忽 hū 趁 chèn 林 lín 疏 shū 出 chū , , 新 xīn 水 shuǐ 还 hái 从 cóng 冻 dòng 解 jiě 生 shēng 。 。
村 cūn 巷 xiàng 岁 suì 除 chú 声 shēng 寂 jì 寞 mò , , 花 huā 梢 shāo 春 chūn 到 dào 色 sè 精 jīng 明 míng 。 。
桃 táo 符 fú 只 zhǐ 被 bèi 诗 shī 催 cuī 换 huàn , , 自 zì 笑 xiào 衰 shuāi 翁 wēng 未 wèi 老 lǎo 成 chéng 。 。
续桃符句。宋代。刘子寰。腊雪冲风得快晴,闲檐日暖引经行。 旧山忽趁林疏出,新水还从冻解生。 村巷岁除声寂寞,花梢春到色精明。 桃符只被诗催换,自笑衰翁未老成。