次 cì 胡 hú 苇 wěi 杭 háng 韵 yùn - - 仇 chóu 远 yuǎn
曾 céng 识 shí 清 qīng 明 míng 上 shàng 巳 sì 时 shí , , 懒 lǎn 能 néng 游 yóu 冶 yě 步 bù 芳 fāng 菲 fēi 。 。
梨 lí 花 huā 半 bàn 落 luò 雨 yǔ 初 chū 过 guò , , 杜 dù 宇 yǔ 不 bù 鸣 míng 春 chūn 自 zì 归 guī 。 。
双 shuāng 冢 zhǒng 年 nián 深 shēn 人 rén 祭 jì 少 shǎo , , 孤 gū 山 shān 日 rì 晚 wǎn 客 kè 来 lái 稀 xī 。 。
江 jiāng 南 nán 尚 shàng 有 yǒu 馀 yú 寒 hán 在 zài , , 莫 mò 倚 yǐ 东 dōng 风 fēng 褪 tuì 絮 xù 衣 yī 。 。
次胡苇杭韵。元代。仇远。曾识清明上巳时,懒能游冶步芳菲。 梨花半落雨初过,杜宇不鸣春自归。 双冢年深人祭少,孤山日晚客来稀。 江南尚有馀寒在,莫倚东风褪絮衣。