次 cì 韵 yùn 石 shí 秀 xiù 才 cái 淮 huái 上 shàng 偶 ǒu 作 zuò - - 郑 zhèng 獬 xiè
出 chū 汴 biàn 忽 hū 如 rú 鱼 yú 脱 tuō 网 wǎng , , 长 zhǎng 淮 huái 万 wàn 里 lǐ 断 duàn 烦 fán 嚣 xiāo 。 。
白 bái 云 yún 已 yǐ 抱 bào 日 rì 光 guāng 转 zhuǎn , , 碧 bì 浪 làng 更 gèng 和 hé 天 tiān 面 miàn 摇 yáo 。 。
自 zì 此 cǐ 乘 chéng 槎 chá 须 xū 犯 fàn 斗 dòu , , 谁 shuí 能 néng 鞭 biān 石 shí 解 jiě 为 wèi 桥 qiáo 。 。
玉 yù 京 jīng 醉 zuì 客 kè 无 wú 消 xiāo 息 xī , , 不 bù 及 jí 蓬 péng 山 shān 两 liǎng 信 xìn 潮 cháo 。 。
次韵石秀才淮上偶作。宋代。郑獬。出汴忽如鱼脱网,长淮万里断烦嚣。 白云已抱日光转,碧浪更和天面摇。 自此乘槎须犯斗,谁能鞭石解为桥。 玉京醉客无消息,不及蓬山两信潮。