雪 xuě 中 zhōng 过 guò 城 chéng 东 dōng 仰 yǎng 怀 huái 平 píng 甫 fǔ 学 xué 士 shì - - 刘 liú 季 jì 孙 sūn
马 mǎ 蹄 tí 踏 tà 雪 xuě 过 guò 东 dōng 城 chéng , , 暂 zàn 喜 xǐ 京 jīng 尘 chén 不 bù 上 shàng 缨 yīng 。 。
寒 hán 木 mù 乌 wū 惊 jīng 花 huā 散 sǎn 漫 màn , , 败 bài 檐 yán 人 rén 怯 qiè 玉 yù 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
岂 qǐ 无 wú 良 liáng 燕 yàn 容 róng 枚 méi 老 lǎo , , 定 dìng 有 yǒu 高 gāo 才 cái 忆 yì 戴 dài 生 shēng 。 。
未 wèi 负 fù 物 wù 华 huá 聊 liáo 一 yī 赋 fù , , 知 zhī 君 jūn 丽 lì 句 jù 已 yǐ 先 xiān 成 chéng 。 。
雪中过城东仰怀平甫学士。宋代。刘季孙。马蹄踏雪过东城,暂喜京尘不上缨。 寒木乌惊花散漫,败檐人怯玉峥嵘。 岂无良燕容枚老,定有高才忆戴生。 未负物华聊一赋,知君丽句已先成。