伤 shāng 梅 méi 公 gōng 异 yì 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 敞 chǎng
刻 kè 苦 kǔ 身 shēn 常 cháng 病 bìng , , 忧 yōu 愁 chóu 寿 shòu 易 yì 侵 qīn 。 。
空 kōng 令 lìng 武 wǔ 子 zi 死 sǐ , , 谁 shuí 听 tīng 伯 bó 牙 yá 琴 qín 。 。
寥 liáo 落 luò 书 shū 盈 yíng 箧 qiè , , 肃 sù 条 tiáo 风 fēng 满 mǎn 林 lín 。 。
惟 wéi 应 yīng 都 dū 下 xià 士 shì , , 能 néng 记 jì 洛 luò 生 shēng 吟 yín 。 。
伤梅公异二首。宋代。刘敞。刻苦身常病,忧愁寿易侵。 空令武子死,谁听伯牙琴。 寥落书盈箧,肃条风满林。 惟应都下士,能记洛生吟。