雨 yǔ 后 hòu 小 xiǎo 亭 tíng - - 刘 liú 敞 chǎng
疏 shū 雨 yǔ 才 cái 能 néng 润 rùn , , 微 wēi 风 fēng 未 wèi 肯 kěn 凉 liáng 。 。
低 dī 松 sōng 无 wú 限 xiàn 碧 bì , , 白 bái 芷 zhǐ 可 kě 怜 lián 香 xiāng 。 。
扫 sǎo 榻 tà 从 cóng 高 gāo 卧 wò , , 归 guī 禽 qín 不 bù 乱 luàn 行 xíng 。 。
悠 yōu 悠 yōu 对 duì 老 lǎo 圃 pǔ , , 几 jǐ 与 yǔ 尔 ěr 俱 jù 忘 wàng 。 。
雨后小亭。宋代。刘敞。疏雨才能润,微风未肯凉。 低松无限碧,白芷可怜香。 扫榻从高卧,归禽不乱行。 悠悠对老圃,几与尔俱忘。