黛 dài 陀 tuó 石 shí 马 mǎ 蹄 tí 砚 yàn - - 刘 liú 敞 chǎng
一 yī 片 piàn 苍 cāng 山 shān 石 shí , , 遥 yáo 怜 lián 巧 qiǎo 匠 jiàng 心 xīn 。 。
能 néng 存 cún 辟 bì 雍 yōng 法 fǎ , , 宛 wǎn 是 shì 袅 niǎo 啼 tí 金 jīn 。 。
气 qì 夺 duó 秋 qiū 云 yún 湿 shī , , 光 guāng 含 hán 墨 mò 海 hǎi 深 shēn 。 。
鱼 yú 龙 lóng 随 suí 醉 zuì 笔 bǐ , , 变 biàn 化 huà 出 chū 幽 yōu 岑 cén 。 。
黛陀石马蹄砚。宋代。刘敞。一片苍山石,遥怜巧匠心。 能存辟雍法,宛是袅啼金。 气夺秋云湿,光含墨海深。 鱼龙随醉笔,变化出幽岑。