荐 jiàn 福 fú 寺 sì 竹 zhú 亭 tíng - - 刘 liú 敞 chǎng
兹 zī 亭 tíng 四 sì 时 shí 好 hǎo , , 秀 xiù 色 sè 映 yìng 长 cháng 松 sōng 。 。
静 jìng 境 jìng 非 fēi 千 qiān 亩 mǔ , , 幽 yōu 人 rén 如 rú 素 sù 封 fēng 。 。
吹 chuī 声 shēng 偏 piān 洗 xǐ 耳 ěr , , 暑 shǔ 昼 zhòu 亦 yì 成 chéng 冬 dōng 。 。
暂 zàn 到 dào 还 hái 忘 wàng 返 fǎn , , 心 xīn 知 zhī 叔 shū 夜 yè 慵 yōng 。 。
荐福寺竹亭。宋代。刘敞。兹亭四时好,秀色映长松。 静境非千亩,幽人如素封。 吹声偏洗耳,暑昼亦成冬。 暂到还忘返,心知叔夜慵。