逢 féng 范 fàn 景 jǐng 仁 rén 李 lǐ 审 shěn 言 yán 二 èr 谏 jiàn 议 yì - - 刘 liú 敞 chǎng
怪 guài 来 lái 原 yuán 隰 xí 满 mǎn 光 guāng 华 huá , , 不 bù 意 yì 相 xiāng 逢 féng 天 tiān 一 yī 涯 yá 。 。
久 jiǔ 别 bié 班 bān 荆 jīng 情 qíng 未 wèi 易 yì , , 少 shǎo 留 liú 倾 qīng 盖 gài 日 rì 空 kōng 斜 xié 。 。
山 shān 连 lián 木 mù 叶 yè 千 qiān 峰 fēng 雪 xuě , , 地 dì 逼 bī 龙 lóng 城 chéng 万 wàn 里 lǐ 沙 shā 。 。
深 shēn 愧 kuì 壮 zhuàng 心 xīn 轻 qīng 远 yuǎn 适 shì , , 自 zì 嫌 xián 憔 qiáo 悴 cuì 听 tīng 悲 bēi 笳 jiā 。 。
逢范景仁李审言二谏议。宋代。刘敞。怪来原隰满光华,不意相逢天一涯。 久别班荆情未易,少留倾盖日空斜。 山连木叶千峰雪,地逼龙城万里沙。 深愧壮心轻远适,自嫌憔悴听悲笳。