和 hé 孙 sūn 侔 móu 雁 yàn 荡 dàng 山 shān 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 敞 chǎng
鳌 áo 翻 fān 溟 míng 涨 zhǎng 折 zhé 灵 líng 山 shān , , 漂 piào 落 luò 尘 chén 区 qū 莽 mǎng 眇 miǎo 间 jiān 。 。
自 zì 有 yǒu 神 shén 仙 xiān 护 hù 真 zhēn 境 jìng , , 故 gù 令 lìng 林 lín 木 mù 断 duàn 人 rén 寰 huán 。 。
碧 bì 城 chéng 万 wàn 玉 yù 重 chóng 重 chóng 合 hé , , 琪 qí 树 shù 三 sān 株 zhū 寂 jì 寂 jì 间 jiān 。 。
安 ān 得 dé 长 cháng 风 fēng 破 pò 高 gāo 浪 làng , , 拂 fú 衣 yī 东 dōng 去 qù 一 yī 跻 jī 攀 pān 。 。
和孙侔雁荡山二首。宋代。刘敞。鳌翻溟涨折灵山,漂落尘区莽眇间。 自有神仙护真境,故令林木断人寰。 碧城万玉重重合,琪树三株寂寂间。 安得长风破高浪,拂衣东去一跻攀。