木 mù 雁 yàn 堂 táng - - 刘 liú 敞 chǎng
听 tīng 讼 sòng 吾 wú 犹 yóu 人 rén , , 安 ān 得 dé 终 zhōng 曰 yuē 间 jiān 。 。
从 cóng 吏 lì 已 yǐ 可 kě 知 zhī , , 拂 fú 衣 yī 未 wèi 能 néng 还 hái 。 。
逍 xiāo 遥 yáo 及 jí 馀 yú 暇 xiá , , 苟 gǒu 且 qiě 宽 kuān 心 xīn 颜 yán 。 。
洒 sǎ 扫 sǎo 延 yán 清 qīng 飙 biāo , , 空 kōng 凉 liáng 辟 pì 重 zhòng 关 guān 。 。
古 gǔ 人 rén 有 yǒu 所 suǒ 处 chǔ , , 才 cái 与 yǔ 不 bù 才 cái 间 jiān 。 。
持 chí 此 cǐ 以 yǐ 自 zì 娱 yú , , 将 jiāng 非 fēi 真 zhēn 隐 yǐn 然 rán 。 。
木雁堂。宋代。刘敞。听讼吾犹人,安得终曰间。 从吏已可知,拂衣未能还。 逍遥及馀暇,苟且宽心颜。 洒扫延清飙,空凉辟重关。 古人有所处,才与不才间。 持此以自娱,将非真隐然。