呜 wū 蝉 chán - - 刘 liú 敞 chǎng
芳 fāng 草 cǎo 久 jiǔ 已 yǐ 歇 xiē , , 星 xīng 火 huǒ 奄 yǎn 向 xiàng 中 zhōng 。 。
日 rì 暮 mù 玄 xuán 鸣 míng 蝉 chán , , 岁 suì 华 huá 坐 zuò 将 jiāng 空 kōng 。 。
轻 qīng 举 jǔ 尘 chén 壤 rǎng 外 wài , , 逍 xiāo 遥 yáo 神 shén 仙 xiān 同 tóng 。 。
岂 qǐ 伊 yī 感 gǎn 时 shí 节 jié , , 悲 bēi 啸 xiào 临 lín 长 cháng 风 fēng 。 。
夕 xī 露 lù 鲜 xiān 馀 yú 润 rùn , , 炎 yán 飙 biāo 成 chéng 蕴 yùn 隆 lóng 。 。
清 qīng 虚 xū 浪 làng 自 zì 足 zú , , 高 gāo 饿 è 亦 yì 云 yún 穷 qióng 。 。
呜蝉。宋代。刘敞。芳草久已歇,星火奄向中。 日暮玄鸣蝉,岁华坐将空。 轻举尘壤外,逍遥神仙同。 岂伊感时节,悲啸临长风。 夕露鲜馀润,炎飙成蕴隆。 清虚浪自足,高饿亦云穷。