黄 huáng 寺 sì 丞 chéng 井 jǐng 上 shàng 桐 tóng 树 shù 为 wèi 雷 léi 所 suǒ 击 jī - - 刘 liú 敞 chǎng
君 jūn 家 jiā 井 jǐng 泉 quán 深 shēn 百 bǎi 尺 chǐ , , 上 shàng 有 yǒu 高 gāo 桐 tóng 十 shí 寻 xún 碧 bì 。 。
凤 fèng 鸟 niǎo 不 bù 至 zhì 独 dú 何 hé 忧 yōu , , 蛟 jiāo 龙 lóng 深 shēn 潜 qián 莫 mò 能 néng 识 shí 。 。
迅 xùn 雷 léi 烈 liè 风 fēng 来 lái 击 jī 时 shí , , 地 dì 轴 zhóu 翻 fān 倒 dǎo 海 hǎi 水 shuǐ 飞 fēi 。 。
正 zhèng 直 zhí 摧 cuī 伤 shāng 岂 qǐ 天 tiān 意 yì , , 爨 cuàn 下 xià 成 chéng 琴 qín 殊 shū 未 wèi 迟 chí 。 。
黄寺丞井上桐树为雷所击。宋代。刘敞。君家井泉深百尺,上有高桐十寻碧。 凤鸟不至独何忧,蛟龙深潜莫能识。 迅雷烈风来击时,地轴翻倒海水飞。 正直摧伤岂天意,爨下成琴殊未迟。