水 shuǐ 仙 xiān 花 huā 分 fēn 韵 yùn 得 dé 鸿 hóng 字 zì - - 刘 liú 学 xué 箕 jī
借 jiè 水 shuǐ 开 kāi 花 huā 体 tǐ 态 tài 丰 fēng , , 护 hù 畦 qí 寒 hán 日 rì 玉 yù 珑 lóng 璁 cōng 。 。
素 sù 槃 pán 黄 huáng 盏 zhǎn 清 qīng 尊 zūn 并 bìng , , 绿 lǜ 箸 zhù 青 qīng 簪 zān 白 bái 发 fà 同 tóng 。 。
楚 chǔ 楚 chǔ 凌 líng 波 bō 明 míng 振 zhèn 鹭 lù , , 翩 piān 翩 piān 遵 zūn 渚 zhǔ 洁 jié 飞 fēi 鸿 hóng 。 。
断 duàn 肠 cháng 莫 mò 赋 fù 招 zhāo 魂 hún 句 jù , , 我 wǒ 政 zhèng 怜 lián 渠 qú 趣 qù 未 wèi 穷 qióng 。 。
水仙花分韵得鸿字。宋代。刘学箕。借水开花体态丰,护畦寒日玉珑璁。 素槃黄盏清尊并,绿箸青簪白发同。 楚楚凌波明振鹭,翩翩遵渚洁飞鸿。 断肠莫赋招魂句,我政怜渠趣未穷。