钟 zhōng 山 shān 寺 sì 避 bì 暑 shǔ 勉 miǎn 二 èr 三 sān 子 zi - - 李 lǐ 建 jiàn 勋 xūn
楼 lóu 台 tái 虽 suī 少 shǎo 景 jǐng 何 hé 深 shēn , , 满 mǎn 地 dì 青 qīng 苔 tái 胜 shèng 布 bù 金 jīn 。 。
松 sōng 影 yǐng 晚 wǎn 留 liú 僧 sēng 共 gòng 坐 zuò , , 水 shuǐ 声 shēng 闲 xián 与 yǔ 客 kè 同 tóng 寻 xún 。 。
清 qīng 凉 liáng 会 huì 拟 nǐ 归 guī 莲 lián 社 shè , , 沈 shěn 湎 miǎn 终 zhōng 须 xū 弃 qì 竹 zhú 林 lín 。 。
长 zhǎng 爱 ài 寄 jì 吟 yín 经 jīng 案 àn 上 shàng , , 石 shí 窗 chuāng 秋 qiū 霁 jì 向 xiàng 千 qiān 岑 cén 。 。
钟山寺避暑勉二三子。唐代。李建勋。楼台虽少景何深,满地青苔胜布金。 松影晚留僧共坐,水声闲与客同寻。 清凉会拟归莲社,沈湎终须弃竹林。 长爱寄吟经案上,石窗秋霁向千岑。