自 zì 黄 huáng 山 shān 还 hái 途 tú 中 zhōng 作 zuò - - 郑 zhèng 起 qǐ
屈 qū 指 zhǐ 还 hái 京 jīng 十 shí 日 rì 程 chéng , , 每 měi 逢 féng 歇 xiē 处 chù 问 wèn 村 cūn 名 míng 。 。
春 chūn 沙 shā 脉 mò 脉 mò 溪 xī 初 chū 涨 zhǎng , , 夜 yè 雨 yǔ 垂 chuí 垂 chuí 晓 xiǎo 又 yòu 晴 qíng 。 。
山 shān 下 xià 有 yǒu 人 rén 传 chuán 虎 hǔ 出 chū , , 店 diàn 中 zhōng 炊 chuī 饭 fàn 见 jiàn 牛 niú 鸣 míng 。 。
天 tiān 涯 yá 行 xíng 客 kè 无 wú 宁 níng 日 rì , , 不 bù 及 jí 田 tián 家 jiā 业 yè 在 zài 耕 gēng 。 。
自黄山还途中作。宋代。郑起。屈指还京十日程,每逢歇处问村名。 春沙脉脉溪初涨,夜雨垂垂晓又晴。 山下有人传虎出,店中炊饭见牛鸣。 天涯行客无宁日,不及田家业在耕。