重 zhòng 送 sòng 文 wén 与 yǔ 可 kě - - 刘 liú 挚 zhì
神 shén 标 biāo 人 rén 慕 mù 紫 zǐ 芝 zhī 眉 méi , , 襟 jīn 韵 yùn 谁 shuí 量 liàng 叔 shū 度 dù 陂 bēi 。 。
相 xiāng 与 yǔ 论 lùn 心 xīn 惟 wéi 有 yǒu 竹 zhú , , 未 wèi 能 néng 无 wú 意 yì 独 dú 于 yú 诗 shī 。 。
东 dōng 风 fēng 腊 là 尾 wěi 消 xiāo 冰 bīng 雪 xuě , , 南 nán 浦 pǔ 船 chuán 头 tóu 转 zhuàn 鼓 gǔ 旗 qí 。 。
想 xiǎng 及 jí 下 xià 车 chē 春 chūn 恰 qià 恰 qià , , 汀 tīng 洲 zhōu 烟 yān 雨 yǔ 白 bái 蘋 píng 时 shí 。 。
重送文与可。宋代。刘挚。神标人慕紫芝眉,襟韵谁量叔度陂。 相与论心惟有竹,未能无意独于诗。 东风腊尾消冰雪,南浦船头转鼓旗。 想及下车春恰恰,汀洲烟雨白蘋时。