晨 chén 起 qǐ 汴 biàn 上 shàng 口 kǒu 占 zhàn 寄 jì 韩 hán 玉 yù 汝 rǔ - - 刘 liú 攽 bān
戍 shù 鼓 gǔ 邻 lín 鸡 jī 催 cuī 启 qǐ 关 guān , , 繁 fán 星 xīng 未 wèi 坠 zhuì 重 zhòng 愁 chóu 颜 yán 。 。
云 yún 含 hán 雪 xuě 意 yì 朝 cháo 寒 hán 外 wài , , 河 hé 带 dài 冰 bīng 光 guāng 曙 shǔ 色 sè 间 jiān 。 。
去 qù 远 yuǎn 不 bù 堪 kān 登 dēng 灞 bà 涘 sì , , 言 yán 归 guī 时 shí 复 fù 念 niàn 东 dōng 山 shān 。 。
梁 liáng 台 tái 客 kè 在 zài 文 wén 章 zhāng 盛 shèng , , 修 xiū 竹 zhú 何 hé 当 dāng 复 fù 共 gòng 攀 pān 。 。
晨起汴上口占寄韩玉汝。宋代。刘攽。戍鼓邻鸡催启关,繁星未坠重愁颜。 云含雪意朝寒外,河带冰光曙色间。 去远不堪登灞涘,言归时复念东山。 梁台客在文章盛,修竹何当复共攀。