和 hé 贾 jiǎ 舍 shè 人 rén 春 chūn 祠 cí 太 tài 一 yī 坛 tán 二 èr 首 shǒu - - 刘 liú 攽 bān
使 shǐ 节 jié 春 chūn 祠 cí 太 tài 一 yī 坛 tán , , 汉 hàn 庭 tíng 儒 rú 雅 yǎ 贵 guì 儿 ér 宽 kuān 。 。
星 xīng 河 hé 回 huí 转 zhuǎn 开 kāi 阊 chāng 阖 hé , , 楼 lóu 观 guān 参 cēn 差 cī 起 qǐ 广 guǎng 寒 hán 。 。
月 yuè 射 shè 金 jīn 盘 pán 霜 shuāng 更 gèng 白 bái , , 风 fēng 来 lái 宫 gōng 树 shù 雪 xuě 犹 yóu 残 cán 。 。
清 qīng 诗 shī 不 bù 减 jiǎn 高 gāo 唐 táng 颂 sòng , , 万 wàn 玉 yù 锵 qiāng 鸣 míng 杂 zá 佩 pèi 珊 shān 。 。
和贾舍人春祠太一坛二首。宋代。刘攽。使节春祠太一坛,汉庭儒雅贵儿宽。 星河回转开阊阖,楼观参差起广寒。 月射金盘霜更白,风来宫树雪犹残。 清诗不减高唐颂,万玉锵鸣杂佩珊。