李 lǐ 尚 shàng 书 shū 除 chú 少 shǎo 保 bǎo 致 zhì 仕 shì - - 刘 liú 攽 bān
疏 shū 公 gōng 黄 huáng 发 fà 欲 yù 遗 yí 名 míng , , 诏 zhào 秩 zhì 青 qīng 宫 gōng 二 èr 品 pǐn 荣 róng 。 。
自 zì 昔 xī 为 wèi 家 jiā 皆 jiē 僻 pì 地 dì , , 更 gèng 闻 wén 题 tí 剑 jiàn 得 dé 佳 jiā 城 chéng 。 。
赐 cì 金 jīn 给 gěi 馆 guǎn 君 jūn 恩 ēn 重 zhòng , , 倚 yǐ 杖 zhàng 看 kàn 山 shān 世 shì 累 lèi 轻 qīng 。 。
试 shì 问 wèn 门 mén 风 fēng 过 guò 万 wàn 石 dàn , , 白 bái 头 tóu 贤 xián 子 zi 已 yǐ 名 míng 卿 qīng 。 。
李尚书除少保致仕。宋代。刘攽。疏公黄发欲遗名,诏秩青宫二品荣。 自昔为家皆僻地,更闻题剑得佳城。 赐金给馆君恩重,倚杖看山世累轻。 试问门风过万石,白头贤子已名卿。