还 hái 王 wáng 平 píng 甫 fǔ 秀 xiù 才 cái 诗 shī 稿 gǎo - - 刘 liú 攽 bān
王 wáng 子 zǐ 能 néng 诗 shī 古 gǔ 不 bù 如 rú , , 壮 zhuàng 心 xīn 豪 háo 气 qì 未 wèi 应 yīng 除 chú 。 。
百 bǎi 年 nián 总 zǒng 付 fù 人 rén 间 jiān 世 shì , , 一 yī 腹 fù 都 dōu 容 róng 天 tiān 下 xià 书 shū 。 。
白 bái 雪 xuě 关 guān 山 shān 来 lái 騕 yǎo 袅 niǎo , , 绿 lǜ 萍 píng 池 chí 沼 zhǎo 秀 xiù 芙 fú 蕖 qú 。 。
穷 qióng 愁 chóu 已 yǐ 作 zuò 无 wú 闻 wén 老 lǎo , , 相 xiāng 愧 kuì 临 lín 濠 háo 一 yī 问 wèn 渔 yú 。 。
还王平甫秀才诗稿。宋代。刘攽。王子能诗古不如,壮心豪气未应除。 百年总付人间世,一腹都容天下书。 白雪关山来騕袅,绿萍池沼秀芙蕖。 穷愁已作无闻老,相愧临濠一问渔。