和 hé 叔 shū 粲 càn 沧 cāng 浪 láng 亭 tíng - - 郑 zhèng 侠 xiá
高 gāo 亭 tíng 殖 zhí 殖 zhí 水 shuǐ 冷 lěng 冷 lěng , , 笑 xiào 指 zhǐ 鸥 ōu 凫 fú 坐 zuò 晚 wǎn 汀 tīng 。 。
远 yuǎn 不 bù 闻 wén 声 shēng 千 qiān 橹 lǔ 去 qù , , 矫 jiǎo 如 rú 争 zhēng 秀 xiù 数 shù 峰 fēng 青 qīng 。 。
烟 yān 云 yún 窗 chuāng 牖 yǒu 纷 fēn 纷 fēn 雨 yǔ , , 露 lù 月 yuè 蒹 jiān 葭 jiā 点 diǎn 点 diǎn 星 xīng 。 。
最 zuì 好 hǎo 归 guī 舆 yú 拥 yōng 双 shuāng 璧 bì , , 笙 shēng 歌 gē 灯 dēng 火 huǒ 照 zhào 仙 xiān 屏 píng 。 。
和叔粲沧浪亭。宋代。郑侠。高亭殖殖水冷冷,笑指鸥凫坐晚汀。 远不闻声千橹去,矫如争秀数峰青。 烟云窗牖纷纷雨,露月蒹葭点点星。 最好归舆拥双璧,笙歌灯火照仙屏。