重 zhòng 赋 fù 章 zhāng 台 tái - - 郑 zhèng 清 qīng 之 zhī
杨 yáng 花 huā 满 mǎn 地 dì 飞 fēi 蝴 hú 蝶 dié , , 钗 chāi 梁 liáng 露 lù 湿 shī 罗 luó 衣 yī 怯 qiè 。 。 脸 liǎn 痕 hén 玉 yù 润 rùn 拂 fú 红 hóng 膏 gāo , , 颜 yán 色 sè 如 rú 花 huā 命 mìng 如 rú 叶 yè 。 。
鲤 lǐ 鱼 yú 风 fēng 起 qǐ 蒲 pú 叶 yè 香 xiāng , , 莺 yīng 啼 tí 燕 yàn 舞 wǔ 春 chūn 日 rì 长 zhǎng , , 堕 duò 红 hóng 残 cán 萼 è 断 duàn 君 jūn 肠 cháng 。 。
误 wù 逐 zhú 浮 fú 萍 píng 转 zhuǎn 零 líng 落 luò , , 自 zì 古 gǔ 佳 jiā 人 rén 多 duō 命 mìng 薄 bó 。 。
重赋章台。宋代。郑清之。杨花满地飞蝴蝶,钗梁露湿罗衣怯。脸痕玉润拂红膏,颜色如花命如叶。 鲤鱼风起蒲叶香,莺啼燕舞春日长,堕红残萼断君肠。 误逐浮萍转零落,自古佳人多命薄。