归 guī 途 tú 遣 qiǎn 兴 xìng 借 jiè 朝 cháo 宗 zōng 韵 yùn 简 jiǎn 敦 dūn 仁 rén - - 欧 ōu 阳 yáng 澈 chè
缓 huǎn 著 zhe 归 guī 鞭 biān 水 shuǐ 石 shí 乡 xiāng , , 息 xī 鞍 ān 箕 jī 踞 jù 小 xiǎo 桥 qiáo 傍 bàng 。 。
烟 yān 滋 zī 竹 zhú 叶 yè 双 shuāng 丛 cóng 玉 yù , , 秋 qiū 著 zhe 芦 lú 花 huā 一 yī 岸 àn 霜 shuāng 。 。
泼 pō 眼 yǎn 溪 xī 山 shān 增 zēng 爽 shuǎng 气 qì , , 袭 xí 人 rén 兰 lán 蕙 huì 破 pò 幽 yōu 香 xiāng 。 。
拟 nǐ 提 tí 吟 yín 笔 bǐ 扛 káng 洪 hóng 鼎 dǐng , , 反 fǎn 笑 xiào 蚍 pí 蜉 fú 不 bù 自 zì 量 liàng 。 。
归途遣兴借朝宗韵简敦仁。宋代。欧阳澈。缓著归鞭水石乡,息鞍箕踞小桥傍。 烟滋竹叶双丛玉,秋著芦花一岸霜。 泼眼溪山增爽气,袭人兰蕙破幽香。 拟提吟笔扛洪鼎,反笑蚍蜉不自量。