滕 téng 王 wáng 阁 gé 下 xià 赋 fù - - 乐 lè 雷 léi 发 fā
越 yuè ? shǔ 蜀 tǐng 艇 luàn 乱 xiāng 相 wēi 偎 fēng , , 风 bǎo 饱 qiān 千 fān 帆 dài 带 yǔ 雨 kāi 开 。 。
阁 gé 上 shàng 鸣 míng 銮 luán 今 jīn 已 yǐ 往 wǎng , , 江 jiāng 头 tóu 飞 fēi 鹜 wù 只 zhǐ 堪 kān 哀 āi 。 。
柳 liǔ 汀 tīng 絮 xù 满 mǎn 河 hé 豚 tún 贱 jiàn , , 桃 táo 坞 wù 花 huā 残 cán 石 shí 首 shǒu 来 lái 。 。
应 yìng 接 jiē 溪 xī 山 shān 吾 wú 不 bù 暇 xiá , , 自 zì 怜 lián 白 bái 发 fà 欠 qiàn 诗 shī 才 cái 。 。
滕王阁下赋。宋代。乐雷发。越?蜀艇乱相偎,风饱千帆带雨开。 阁上鸣銮今已往,江头飞鹜只堪哀。 柳汀絮满河豚贱,桃坞花残石首来。 应接溪山吾不暇,自怜白发欠诗才。