嵩 sōng 山 shān 二 èr 十 shí 四 sì 咏 yǒng 青 qīng 童 tóng 峰 fēng - - 楼 lóu 异 yì
谁 shéi 知 zhī 方 fāng 丈 zhàng 与 yǔ 瀛 yíng 洲 zhōu , , 尘 chén 世 shì 纷 fēn 纷 fēn 漫 màn 白 bái 头 tóu 。 。
不 bú 到 dào 嵩 sōng 山 shān 最 zuì 高 gāo 处 chǔ , , 世 shì 人 rén 容 róng 易 yì 揖 yī 浮 fú 邱 qiū 。 。
嵩山二十四咏青童峰。宋代。楼异。谁知方丈与瀛洲,尘世纷纷漫白头。 不到嵩山最高处,世人容易揖浮邱。