绍 shào 熙 xī 辛 xīn 亥 hài 六 liù 月 yuè 中 zhōng 伏 fú 日 rì 出 chū 郭 guō 观 guān 稼 jià 小 xiǎo 休 xiū 野 yě 石 shí 读 dú 仲 zhòng 权 quán 正 zhèng 字 zì 壁 bì 间 jiān 所 suǒ 题 tí 诗 shī 因 yīn 次 cì 韵 yùn - - 滕 téng 瑱 zhèn
稻 dào 香 xiāng 蔼 ǎi 蔼 ǎi 暑 shǔ 风 fēng 清 qīng , , 下 xià 马 mǎ 传 chuán 觞 shāng 听 tīng 水 shuǐ 笙 shēng 。 。
父 fù 老 lǎo 指 zhǐ 诗 shī 怀 huái 旧 jiù 尹 yǐn , , 为 wèi 镌 juān 岩 yán 石 shí 寄 jì 心 xīn 声 shēng 。 。
绍熙辛亥六月中伏日出郭观稼小休野石读仲权正字壁间所题诗因次韵。宋代。滕瑱。稻香蔼蔼暑风清,下马传觞听水笙。 父老指诗怀旧尹,为镌岩石寄心声。