鼓 gǔ 腹 fù 无 wú 所 suǒ 思 sī 朝 cháo 起 qǐ 暮 mù 归 guī 眠 mián 渊 yuān 明 míng 诗 shī 也 yě 以 yǐ 诗 shī 定 dìng 韵 yùn 为 wèi 十 shí 诗 shī - - 滕 téng 岑 cén
郊 jiāo 墟 xū 远 yuǎn 人 rén 烟 yān , , 栖 qī 迹 jī 在 zài 衡 héng 宇 yǔ 。 。
年 nián 龄 líng 迫 pò 衰 shuāi 谢 xiè , , 渐 jiàn 觉 jué 有 yǒu 病 bìng 苦 kǔ 。 。
眼 yǎn 如 rú 隔 gé 罗 luó 縠 hú , , 耳 ěr 仅 jǐn 闻 wén 钟 zhōng 鼓 gǔ 。 。
手 shǒu 中 zhōng 一 yī 枝 zhī 筇 qióng , , 藉 jiè 以 yǐ 扶 fú 伛 yǔ 偻 lǚ 。 。
鼓腹无所思朝起暮归眠渊明诗也以诗定韵为十诗。宋代。滕岑。郊墟远人烟,栖迹在衡宇。 年龄迫衰谢,渐觉有病苦。 眼如隔罗縠,耳仅闻钟鼓。 手中一枝筇,藉以扶伛偻。