初 chū 春 chūn 次 cì 文 wén 友 yǒu 韵 yùn - - 卫 wèi 宗 zōng 武 wǔ
原 yuán 郊 jiāo 稚 zhì 绿 lǜ 未 wèi 成 chéng 苍 cāng , , 芽 yá 甲 jiǎ 森 sēn 森 sēn 似 shì 猬 wèi 芒 máng 。 。
急 jí 景 jǐng 不 bù 堪 kān 乌 wū 兔 tù 跃 yuè , , 新 xīn 年 nián 又 yòu 见 jiàn 燕 yàn 莺 yīng 忙 máng 。 。
看 kàn 看 kàn 地 dì 列 liè 千 qiān 机 jī 锦 jǐn , , 冉 rǎn 冉 rǎn 风 fēng 传 chuán 百 bǎi 和 hé 香 xiāng 。 。
人 rén 事 shì 不 bù 如 rú 春 chūn 事 shì 好 hǎo , , 芳 fāng 菲 fēi 徒 tú 自 zì 满 mǎn 河 hé 阳 yáng 。 。
初春次文友韵。宋代。卫宗武。原郊稚绿未成苍,芽甲森森似猬芒。 急景不堪乌兔跃,新年又见燕莺忙。 看看地列千机锦,冉冉风传百和香。 人事不如春事好,芳菲徒自满河阳。