和 hé 唐 táng 人 rén 惜 xī 花 huā 韵 yùn - - 卫 wèi 宗 zōng 武 wǔ
一 yī 年 nián 最 zuì 是 shì 花 huā 时 shí 好 hǎo , , 花 huā 开 kāi 莫 mò 待 dài 莺 yīng 呼 hū 老 lǎo 。 。
有 yǒu 酒 jiǔ 对 duì 花 huā 勿 wù 草 cǎo 草 cǎo , , 清 qīng 唱 chàng 美 měi 人 rén 眉 méi 淡 dàn 扫 sǎo 。 。
一 yī 觞 shāng 一 yī 咏 yǒng 要 yào 相 xiāng 当 dāng , , 棹 zhào 船 chuán 唤 huàn 取 qǔ 黄 huáng 头 tóu 郎 láng 。 。
川 chuān 原 yuán 红 hóng 紫 zǐ 相 xiāng 低 dī 昂 áng , , 载 zài 取 qǔ 十 shí 里 lǐ 春 chūn 风 fēng 香 xiāng 。 。
和唐人惜花韵。宋代。卫宗武。一年最是花时好,花开莫待莺呼老。 有酒对花勿草草,清唱美人眉淡扫。 一觞一咏要相当,棹船唤取黄头郎。 川原红紫相低昂,载取十里春风香。