和 hé 张 zhāng 石 shí 山 shān 惜 xī 春 chūn 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 卫 wèi 宗 zōng 武 wǔ
天 tiān 涯 yá 芳 fāng 草 cǎo 路 lù , , 几 jǐ 度 dù 拟 nǐ 幽 yōu 寻 xún 。 。
怀 huái 古 gǔ 空 kōng 陈 chén 迹 jī , , 伤 shāng 春 chūn 徒 tú 苦 kǔ 心 xīn 。 。
花 huā 残 cán 犹 yóu 宿 sù 蝶 dié , , 柳 liǔ 暗 àn 已 yǐ 藏 cáng 禽 qín 。 。
天 tiān 地 dì 年 nián 来 lái 别 bié , , 一 yī 春 chūn 常 cháng 是 shì 阴 yīn 。 。
和张石山惜春韵 其一。宋代。卫宗武。天涯芳草路,几度拟幽寻。 怀古空陈迹,伤春徒苦心。 花残犹宿蝶,柳暗已藏禽。 天地年来别,一春常是阴。