次 cì 韵 yùn 张 zhāng 君 jūn 倚 yǐ 春 chūn 郊 jiāo 且 qiě 速 sù 东 dōng 山 shān 之 zhī 游 yóu - - 卫 wèi 博 bó
潋 liàn 色 sè 岚 lán 光 guāng 暖 nuǎn 更 gèng 妍 yán , , 阴 yīn 晴 qíng 恰 qià 称 chēng 养 yǎng 花 huā 天 tiān 。 。
恼 nǎo 人 rén 春 chūn 事 shì 浓 nóng 于 yú 酒 jiǔ , , 得 dé 意 yì 莎 shā 茵 yīn 软 ruǎn 胜 shèng 绵 mián 。 。
欲 yù 把 bǎ 风 fēng 光 guāng 供 gōng 翰 hàn 墨 mò , , 直 zhí 须 xū 杖 zhàng 屦 jù 蹑 niè 云 yún 烟 yān 。 。
知 zhī 君 jūn 已 yǐ 作 zuò 东 dōng 山 shān 兴 xìng , , 缓 huǎn 步 bù 何 hé 辞 cí 十 shí 里 lǐ 阡 qiān 。 。
次韵张君倚春郊且速东山之游。宋代。卫博。潋色岚光暖更妍,阴晴恰称养花天。 恼人春事浓于酒,得意莎茵软胜绵。 欲把风光供翰墨,直须杖屦蹑云烟。 知君已作东山兴,缓步何辞十里阡。