春 chūn 晴 qíng 试 shì 笔 bǐ - - 萧 xiāo 立 lì 之 zhī
为 wèi 喜 xǐ 逢 féng 春 chūn 亦 yì 自 zì 怜 lián , , 新 xīn 晴 qíng 风 fēng 物 wù 此 cǐ 花 huā 前 qián 。 。
蝶 dié 狂 kuáng 有 yǒu 意 yì 如 rú 耽 dān 色 sè , , 树 shù 老 lǎo 无 wú 枝 zhī 莫 mò 记 jì 年 nián 。 。
钟 zhōng 虡 jù 尘 chén 深 shēn 唐 táng 九 jiǔ 庙 miào , , 金 jīn 铜 tóng 泪 lèi 尽 jǐn 汉 hàn 中 zhōng 天 tiān 。 。
二 èr 三 sān 豪 háo 俊 jùn 今 jīn 何 hé 在 zài , , 愁 chóu 绝 jué 孤 gū 臣 chén 雪 xuě 满 mǎn 天 tiān 。 。
春晴试笔。宋代。萧立之。为喜逢春亦自怜,新晴风物此花前。 蝶狂有意如耽色,树老无枝莫记年。 钟虡尘深唐九庙,金铜泪尽汉中天。 二三豪俊今何在,愁绝孤臣雪满天。