寄 jì 楚 chǔ 山 shān - - 萧 xiāo 立 lì 之 zhī
别 bié 后 hòu 梅 méi 花 huā 几 jǐ 度 dù 春 chūn , , 催 cuī 人 rén 年 nián 纪 jì 亦 yì 匆 cōng 匆 cōng 。 。
长 zhǎng 如 rú 此 cǐ 日 rì 易 yì 百 bǎi 岁 suì , , 未 wèi 觉 jué 吾 wú 衰 shuāi 成 chéng 两 liǎng 翁 wēng 。 。
晓 xiǎo 镜 jìng 拂 fú 须 xū 无 wú 可 kě 白 bái , , 霜 shuāng 颜 yán 压 yā 酒 jiǔ 不 bù □ hóng 红 。 。
莫 mò 看 kàn 谈 tán 笑 xiào 封 fēng 侯 hóu 得 dé , , 留 liú 眼 yǎn 江 jiāng 皋 gāo 送 sòng 断 duàn 鸿 hóng 。 。
寄楚山。宋代。萧立之。别后梅花几度春,催人年纪亦匆匆。 长如此日易百岁,未觉吾衰成两翁。 晓镜拂须无可白,霜颜压酒不□红。 莫看谈笑封侯得,留眼江皋送断鸿。