咏 yǒng 门 mén - - 龙 lóng 昌 chāng 期 qī
枢 shū 动 dòng 本 běn 为 wèi 荣 róng 辱 rǔ 主 zhǔ , , 常 cháng 因 yīn 户 hù 外 wài 细 xì 推 tuī 寻 xún 。 。
乾 qián 坤 kūn 出 chū 入 rù 无 wú 穷 qióng 象 xiàng , , 夷 yí 狄 dí 关 guān 防 fáng 有 yǒu 限 xiàn 心 xīn 。 。
掩 yǎn 到 dào 善 shàn 人 rén 非 fēi 远 yuǎn 大 dà , , 开 kāi 当 dāng 古 gǔ 道 dào 自 zì 高 gāo 深 shēn 。 。
九 jiǔ 成 chéng 载 zài 举 jǔ 箫 xiāo 韶 sháo 奏 zòu , , 穆 mù 穆 mù 无 wú 凶 xiōng 合 hé 在 zài 今 jīn 。 。
咏门。宋代。龙昌期。枢动本为荣辱主,常因户外细推寻。 乾坤出入无穷象,夷狄关防有限心。 掩到善人非远大,开当古道自高深。 九成载举箫韶奏,穆穆无凶合在今。