横 héng 途 tú 归 guī 路 lù - - 钱 qián 时 shí
山 shān 花 huā 荣 róng , , 山 shān 禽 qín 鸣 míng , , 绿 lǜ 杨 yáng 碧 bì 涧 jiàn 声 shēng 泠 líng 泠 líng 。 。 此 cǐ 时 shí 山 shān 翁 wēng 寻 xún 故 gù 人 rén , , 笋 sǔn 舆 yú 伊 yī 轧 yà 兮 xī 度 dù 密 mì 穿 chuān 青 qīng , , 且 qiě 行 xíng 且 qiě 止 zhǐ 兮 xī 草 cǎo 软 ruǎn 沙 shā 平 píng 。 。
溪 xī 云 yún 山 shān 雨 yǔ 相 xiāng 送 sòng 迎 yíng , , 冲 chōng 口 kǒu 而 ér 出 chū 我 wǒ 诗 shī 成 chéng 。 。
横途归路。宋代。钱时。山花荣,山禽鸣,绿杨碧涧声泠泠。此时山翁寻故人,笋舆伊轧兮度密穿青,且行且止兮草软沙平。 溪云山雨相送迎,冲口而出我诗成。