哭 kū 顾 gù 平 píng 甫 fǔ 前 qián 韵 yùn - - 钱 qián 时 shí
郊 jiāo 原 yuán 几 jǐ 度 dù 踏 tà 春 chūn 晴 qíng , , 此 cǐ 日 rì 空 kōng 山 shān 草 cǎo 木 mù 春 chūn 。 。
泪 lèi 尽 jǐn 两 liǎng 行 xíng 悲 bēi 不 bù 尽 jìn , , 眼 yǎn 前 qián 安 ān 得 dé 见 jiàn 斯 sī 人 rén 。 。
哭顾平甫前韵。宋代。钱时。郊原几度踏春晴,此日空山草木春。 泪尽两行悲不尽,眼前安得见斯人。