乍 zhà 晴 qíng 前 qián 韵 yùn - - 钱 qián 时 shí
翻 fān 手 shǒu 飞 fēi 帘 lián 拗 ǎo 作 zuò 晴 qíng , , 重 chóng 重 chóng 放 fàng 出 chū 锦 jǐn 溪 xī 春 chūn 。 。
东 dōng 君 jūn 于 yú 我 wǒ 故 gù 青 qīng 眼 yǎn , , 天 tiān 地 dì 中 zhōng 间 jiān 有 yǒu 此 cǐ 人 rén 。 。
乍晴前韵。宋代。钱时。翻手飞帘拗作晴,重重放出锦溪春。 东君于我故青眼,天地中间有此人。