泊 pō 桐 tóng 步 bù - - 钱 qián 时 shí
一 yī 枕 zhěn 寒 hán 江 jiāng 浪 làng 拍 pāi 天 tiān , , 更 gèng 添 tiān 急 jí 霰 sǎn 打 dǎ 船 chuán 舷 xián 。 。
人 rén 间 jiān 有 yǒu 底 dǐ 风 fēng 波 bō 恶 è , , 不 bù 废 fèi 山 shān 翁 wēng 夜 yè 熟 shú 眠 mián 。 。
泊桐步。宋代。钱时。一枕寒江浪拍天,更添急霰打船舷。 人间有底风波恶,不废山翁夜熟眠。