和 hé 景 jǐng 仁 rén 喜 xǐ 晴 qíng - - 韩 hán 维 wéi
浓 nóng 阴 yīn 开 kāi 积 jī 晦 huì , , 和 hé 气 qì 散 sàn 馀 yú 凄 qī 。 。
碧 bì 爱 ài 城 chéng 阴 yīn 草 cǎo , , 红 hóng 知 zhī 花 huā 下 xià 泥 ní 。 。
啼 tí 鸡 jī 一 yī 声 shēng 尽 jǐn , , 归 guī 雁 yàn 数 shù 行 xíng 低 dī 。 。
溪 xī 路 lù 桃 táo 争 zhēng 发 fā , , 须 xū 防 fáng 去 qù 棹 zhào 迷 mí 。 。
和景仁喜晴。宋代。韩维。浓阴开积晦,和气散馀凄。 碧爱城阴草,红知花下泥。 啼鸡一声尽,归雁数行低。 溪路桃争发,须防去棹迷。